Đây là là hai câu thơ đầu trong bài thơ "Hoa Lục Bình" của tác giả Vũ Quyên. Cả bài thơ mang đượm sắc buồn thương xót cuộc đời một kỹ nữ, một đóa hoa sớm nở tối tàn.
“Thân lục bình ,em trôi trên sông lớn
Bán cho đời những trận thâu đêm”.
Hoa Lục bình chính là Hoa bèo Tây. Cùng mọc trên sông, trên nước nhưng Hoa Sen được trưng trên ban thờ ông bà, Hoa Súng được dùng làm thực phẩm và cắm chung với những loài hoa khác trong những bó hoa người ta dùng tặng nhau. Còn thân phận hoa Lục bình trôi dạt trên sông, mặc dù rất đẹp nhưng cánh hoa lại quá mong manh nên Lục bình không bao giờ được nâng niu cắm trong lẵng hoa, lọ hoa mà mãi mãi chịu kiếp bèo dạt, mây trôi.
Hồi mình còn nhỏ, mỗi lần mình nhìn thấy hoa Lục bình đều ước ao lấy được một bông. Rồi cũng có lần mình khều được một bông. Nhưng thật phũ phàng! Những cánh hoa nhìn xa lung linh như đuôi công, nhìn gần lại mong manh giập nát. Chỉ vài chục phút rời mặt nước, bông hoa đã héo rũ. Cảm giác thất vọng, buồn thảm đó đến tận bây giờ mình còn có thể nhớ được. Và dần dần, càng sống, mình càng nghiệm ra rằng trên đời có những vẻ đẹp ta chỉ có thể chiêm ngưỡng, không bao giờ có thể sở hữu…
Điện hoa 24 giờ
|